Thứ Tư, 15 tháng 5, 2019

Bé Ngốc !!!

  Tên tác phẩm: Bé Ngốc!!!
Tác giả: shanyng0
thể loại: buồn, vui, hài,… nói chung là tất cả
Rating: teen
tình trạng: on going
warning: có 1 số chỗ hơi đen tối chút, nhưng chỉ là 1 chút xíu mà thôi
Casting: Trong tác phẩm sẽ nói rõ ràng

Bé Ngốc!!!
 
*Giới thiệu:
-Hải Anh: Biệt danh: Ngốc. Có 3 cô bạn thân tên Hằng, Lan và Nguyệt. Gia đình ko giàu nhưng cũng ko nghèo, thuộc dạng đủăn.
-Dương Quân: học sinh ưu tú nhất lớp Hải Anh. Dễ dàng nhận biết bởi sự thông minh cùng vẻ ngoài bóng loáng của mình.

Túm lại: Mọi ng cứđọc truyện rùi sẽ rõ hơn.

*Tóm tắt phần đầu truyện:
Hải Anh sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình ko khá giả cho lắm nhưng cô luôn chăm chỉ học hành. Ko thích quan tâm tới mọi chuyện ko phải của mình, nên thường bị gọi là ngốc. Bởi vậy, 1 số nhóm nữ trong lớp rất ghen tị với cô…

Chap 1:

Buổi chiều bên bờ biển Caribe
Gió thổi từng đợt mang theo hơi muối nhẹ thoảng thấm vào khắp cơ thể. Mái tóc chơi đùa cùng gió biển bay loạn xạ. 1 nàng công chúa đang đi bên cạnh chàng bạch mã hoàng tử của mình, họ tay trong tay…

“Hải Anh. Con có biết bây giờ là mấy giờ rồi ko hả?”

“Con dậy ngay giờ mà mẹ”

Từ sau cánh cửa gỗ màu vàng, 1 cô gái với đôi mắt màu nâu nhạt mơ màng đi xuống

“Con có nhớ hôm nay là ngày gì ko mà giờ này mới lọ mọ dậy hả?”-1 ng phụ nữ trung niên với bộ quần áo làm bếp của những bà nội trợ đang chống nạnh dưới cầu thang nhìn cô gái

“Hôm nay là thứ 6 ngày 13 ko phải sao mẹ?” – Cô gái ngây thơ hỏi lại mẹ mình

“Ôi con gái tôi! Hôm nay là ngày đầu tiên con đi học ở trường mới đó”- Ng phụ nữ cầm cái muôi múc canh gõ lên đầu cô gái

“Mẹ. Mẹ có biết đánh vào đầu sẽ khiến IQ của con giảm xuống ko? Ko lẽ mẹ muốn con gái mình là kẻ ngu si sao?”- Cô gái ôm đầu ‘xót xa’ cho số phận mình

“Hải Anh!”-1 giọng nói trầm thấp từ phía sau cô gái phát ra

“Dạ. Con rõ rùi mà bố”-Cô gái quay lại cười hiền với ng đàn ông trung niên rồi 3 chân 4 cẳng chạy ra cửa nhà đi học. Nhưng cũng ko quên bỏ lại 1 câu “Con đi học đây ạ”

Chạy gần 1km, cô gái đã có mặt tại ngôi trường mới của mình. Ngôi trường cấp 3 ‘danh giá’ nhất trong cái thành phố mà cô vừa chuyển tới chiều hôm qua. Sau khi làm xong mọi thủ tục chuyển trường, hôm nay là buổi học đầu tiên của cô ở trường mới. (Bây giờ mình mạn phép gọi Hải Anh là nó nha)

“Lớp 11A1? Ở đâu nhỉ?”-Nó vừa ngửa cổ nhìn những tấm biển lớp vừa bước đi

“TRÁNH RA!!!”- 1 tiếng hét inh tai từ phía sau nó vang lên.

“ẦM”-1 vụ va chạm mạnh diễn ra. 2 cô gái cùng va vào nhau ngay trên hành lang lớp học.

“Đã bảo tránh ra rồi mà ko nghe. Ko biết nghe tiếng Việt hả?”-Cô gái vừa đâm vào nó oang oang mắng nó

Nó ngẩng đầu lên nhìn cô gái đanh đá trc mặt. 1 khuôn mặt tròn trịa, nước da trắng mịn, hàm răng trắng toát cùng với đôi mắt đen thẳm hút hồn ng đối diện.

“Đáng tiếc” Nó chỉ nói 2 từ rồi bỏ đi tiếp tục công cuộc tìm kiếm lớp mới của mình

“Này! Cô vừa nói gì hả?”- Cô gái vừa rồi vẫn ko chịu buống tha cho nó. Nhưng nó cũng chẳng quan tâm tới cô ta. “Nếu cô ko đứng lại thì đừng có trách tôi”

Chợt, nó đứng lại rồi quay lại nhìn cô gái với ánh mắt bình thản đầy thân thiện “Bạn có thể chỉ cho mình biết lớp 11A1 ở đâu đc ko? Mình là học sinh mới”

Cả hành lang té ngửa bởi câu nói vô tư của nó. Ai chẳng biết Mỹ Vân-Cô gái vừa đâm vào nó trên đôi patin ấy- là chị cả của trường. Trốn giờ, bỏ tiết còn nhiều hơn ăn cơm. Đánh nhau nhiều như cơm bữa. Nhưng bởi nhà cô ta có tiền, lại giỏi võ, thường đạt nhiều giải thưởng lớn cho trường nên Hiệu trưởng cũng nể cô ta 2 phần

“Oh! New student?”-Mỹ Vân khoanh tay trước ngực hất cằm nhìn nó

Nó ko nói gì chỉ cười và gật đầu.

“11A1?”

Nó vẫn tiếp tục cười và gật đầu

“Good. Follow me”

“Thanks”

Nó ngoan ngoãn đi theo phía sau Mỹ Vân. Vân dẫn nó đi qua hành lang dài và rộng, lên tầng 2. Tất cả lớp 11 đều ở tầng này. Vân thản nhiên bước vào lớp còn nó thì đứng trước cửa lớp nhìn mãi cái biển lớp. Cái biển này khác với cái biển mà nó từng nhìn thấy. Nó đc làm bằng hợp kim nhưng lại ko bóng. Ko hiểu sao nó cứ thích nhìn cái biển lớp này.

“Bạn là học sinh mới?”-1 giọng nói có vẻ yếu đuối, nhẹ nhàng vang lên phía sau nó.

Nó quay lại. Đối diện nó lúc này là 1 cô gái bé nhỏ, đang rụt rè nhìn nó nhưng nhìn sâu vào đôi mắt đó, nó đã nhìn thấy 1 cô gái với nụ cười ngọt ngào cùng với ánh mắt lanh lợi. Nó thu lại tầm nhìn rồi mỉm cười, gật đầu với cô bạn

“Mình là lớp phó. Thầy nói mình giúp bạn làm quen với trường trc khi thầy vào”

“Cảm ơn. Nhưng…Có thể đổi thành giờ nghỉ giữa giờ đc ko?”

“Cũng đc. Mình tên Hằng. Nguyễn Thu Hằng”

“Còn mình là Hải Anh. Rất vui đc quen biết bạn”

“Mình cũng vậy”          
  
@

The post Bé Ngốc !!! appeared first on Truyện Teen.



from WordPress http://bit.ly/2EcmlVU
via IFTTT

Không có nhận xét nào: